Tóm tắt Nỗi niềm tương tự (2 mẫu) mới nhất 2023 - Cánh diều

Hamchoi.vn giới thiệu đến bạn Tóm tắt Nỗi niềm tương tự Ngữ văn lớp 11 Cánh diều mới nhất 2023 gồm 2 mẫu khác nhau giúp bạn nắm được trọng tâm văn bảnNỗi niềm tương tự từ đó học tốt môn Ngữ văn 11.

158 lượt xem


Tóm tắt Nỗi niềm tương tự - Cánh diều

TOP 10 mẫu Tóm tắt Nỗi niềm tương tự (2023) hay, ngắn gọn - Cánh diều (ảnh 1)

 

Tóm tắt Nỗi niềm tương tự - mẫu 1

 

“Nỗi niềm tương tư” trích trong tập thơ “Bích câu kì ngộ” là nỗi niềm mộng mị mong nhớ về cố nhân của chàng Tú Uyên với nàng tiên nữ giáng trần. Mở đầu đoạn trích là tâm trạng tương tư của chàng với nàng sau khi gặp được nàng ở hội chùa Ngọc Hồi. Để lạc mất dấu nàng, chàng Tú Uyên buồn bã, “Lần trăng ngơ ngẩn ra về”. Tú Uyên nghĩ về người con gái đó mất ăn mất ngủ “giấc hòe chưa nên”. Để rồi nỗi nhớ đó bộc lộ ra ngoài qua cử chỉ, hành động. Chàng “gảy khúc đàn tranh” ngao ngán, tự nâng “chén rượu đào” tâm giao mong một ngày có thể cùng nàng uống chén còn lại. Chàng “ngồi suốt năm canh” để nghe “tiếng đoạn trường”, ngồi “ngắm bóng trăng tàn” hy vọng một ngày có thể gặp lại người trong mộng. Dù đã được bộc lộ nhưng không có nàng ở đây thì lòng chàng vẫn “ngổn ngang” không nguôi. Nỗi nhớ về nàng da diết, buồn tủi đã khiến bầu trời xuân tươi mới nay cũng trở nên “sầu”. Đoạn trích sử dụng thành công bút pháp nghệ thuật gợi hình, gợi cảm thể hiện tấm chân tình của những con người hết lòng hết dạ vì tình yêu, phải chăng đó là tấm chân tình mà bao người hằng mong ước.

Tóm tắt Nỗi niềm tương tự - mẫu 2

“Bích Câu kì ngộ” là tập thơ Nôm viết về sự tích chuyện tình của chàng thư sinh Tú Uyên gặp tiên nữ Giáng Kiều ở Bích Câu rồi ùng nên duyên vợ chồng. Đoạn trích “Nỗi niềm tương tư” chính là khởi đầu cho câu chuyện tình viên mãn đó. Mở đầu đoạn trích là gia cảnh của chàng Tú Uyên cha mẹ mất sớm, một mình sống ở Bích Câu ngày đêm đèn sách làm bạn. Một lần thấy thời tiết Xuân quá đẹp, chàng đi hội chùa Ngọc Hồ thì bỗng dưng trông thấy nàng thiếu nữ xinh đẹp, cứ thế chàng bị cuốn theo bởi dung mạo tuyệt trần đó. Theo được một đoạn thì người thiếu nữ biến mất, chàng ôm tương tư “lần trăng ngơ ngẩn” trở về nhà. Chàng nhớ về nàng cả ngày lẫn đêm, nhớ đến “giấc hòe chưa nên”. Chàng còn mượn cả “khúc đàn tranh”, “chén rượu đào”, mượn cả ánh trăng để tỏ lòng mong nhớ, nỗi nhớ đó da diết như “tiếng đoạn trường”, không biết bao giờ mới được gặp lại cố nhân. Nỗi nhớ về nàng tiếp tục được khắc họa ngày càng ngổn ngang dù đã được tỏ lòng. Dù có thổ lộ nhưng nàng chẳng được nghe thấy thì cũng bằng không. Dù ngày Xuân có vui tươi nhộn nhịp đến đâu nhưng để lỡ nàng là để lỡ cả một đời: “Sầu xuân riêng nặng một người tương tư”. Lời thơ nhẹ nhàng, đậm chất trữ tình đã thể hiện trọn vẹn nỗi niềm mong nhớ của tình yêu đôi lứa.

Bài viết liên quan

158 lượt xem