Đọc đoạn thơ sau đây và trả lời câu hỏi:
MỪNG CON VÀO ĐẠI HỌC
Nhận tin vui con vào đại học
Ba thì cười mà má con thì khóc
Mười tám năm gieo trồng khó nhọc
Cây nhà mình cho quả bói đầu tiên
Nhà mình nghèo, con lặng lẽ lớn lên
Thương mẹ cha con chăm làm, chăm học
Là anh cả biết rằng con khó nhọc
Ba mẹ thương mà chẳng nói bằng lời
Nay con bước đi chập chững vào đời
Bao chông gai đón đợi con phía trước
Mong cho con đừng bao giờ lạc bước
Bước chân vào những ngõ cụt đường cong
Thế giới quanh con không chỉ màu hồng
Cạnh đỉnh hào quang là vực sâu tăm tối
Sự chân thành và những điều giả dối
Chẳng phải bao giờ cũng dễ nhận ra
Lần đầu tiên ra khỏi ao nhà
Gặp biển lớn, con vẫy vùng thỏa thích
Nhưng con ơi, hãy gắng bơi về đích
Chớ buông tay mà sóng cuốn xa bờ
Con hãy bay cao cho thỏa ước mơ
Đừng quẩn quanh, gà con chui cánh mẹ
Hãy thắp cho mình niềm tin tuổi trẻ
Chớ yếu hèn, nản chí, buông xuôi
Cô bác xa gần đến để chia vui
Ba cười mà trong lòng thổn thức
Ai cũng khen con chuyên cần, nỗ lực
Mẹ mừng mà nước mắt tuôn rơi
Quả nhà mình còn non lắm con ơi!
Gắng gìn giữ kẻo quả xanh rụng mất
Ba mẹ bây giờ chỉ ước mong lớn nhất
Được một ngày nếm quả ngọt con dâng.
Nguyễn Quang Hoàn
Cảm xúc chủ đạo trong đoạn thơ sau là gì?
Cô bác xa gần đến để chia vui
Ba cười mà trong lòng thổn thức
Ai cũng khen con chuyên cần, nỗ lực
Mẹ mừng mà nước mắt tuôn rơi
A.Phấn khích
B.Tuyệt vọng
C.Hạnh phúc
D.Buồn bã
Đoạn thơ là cảm xúc hạnh phúc của cha mẹ về tin vui của nhà mình.
Đáp án cần chọn là: C
Gói VIP thi online tại VietJack (chỉ 400k/1 năm học), luyện tập gần 1 triệu câu hỏi có đáp án chi tiết
Đọc văn bản sau đây và trả lời câu hỏi:
Chuyện kể rằng, cách đây không lâu có một người đàn ông đã phạt đứa con gái năm tuổi của ông vì phí phạm một cuộn giấy gói màu vàng đắt tiền. Điều kiện kinh tế của gia đình ông ta lúc ấy hơi khó khăn, và ông ta bực mình vì em bé đã dùng cuộn giấy vàng ấy để trang trí một cái hộp nhỏ rồi đặt nó dưới cây Giáng sinh.Tuy nhiên, vào sáng hôm sau đứa con gái nhỏ đã mang hộp quà ấy đến tặng người cha và nói:– Thưa cha, món quà này con dành cho cha.Lúc ấy, người cha cảm thấy bối rối vì sự phản ứng mạnh mẽ thái quá của ông ta trước đó, nhưng rồi sự bực tức của ông lại bùng lên một lần nữa khi thấy cái hộp trống không. Ông ta mắng con bé với giọng gắt gỏng:– Này con, khi con muốn tặng cho ai một món quà thì phải có cái gì đó ở bên trong gói quà chứ?Đứa bé ngước mắt nhìn người cha và nói trong nước mắt:– Ồ không, thưa cha, đây không phải cái hộp rỗng, vì con đã thổi những nụ hôn của con vào trong đó cho đến khi nó đầy mới thôi.Người cha vô cùng xúc động khi nghe con gái nói vậy. Thế là ông ta quì gối xuống, ôm đứa con gái bé bỏng vào lòng và xin lỗi về sự bực tức không đáng có của mình.Không lâu sau đó, một vụ tai nạn đã cướp đi mạng sống của em bé. Kể từ đó, người cha giữ cái hộp màu vàng ấy bên cạnh giường ngủ của mình cho đến suốt đời. Và mỗi khi thất vọng hay phải đối mặt với những khó khăn trong cuộc sống, ông luôn mở cái hộp và lấy ra một nụ hôn trong tưởng tượng rồi nhớ lại tình thương yêu của đứa con gái bé bỏng đã đặt vào đó.
Nguồn: https://www.rongmotamhon.net/xem-sach_Mon-qua-cua-con-gai_cggqskdc_show.html
Thông điệp sâu sắc nhất được gửi gắm qua văn bản là gì?
Đọc đoạn thơ sau đây và trả lời câu hỏi:
Biết lấy gì dỗ cho em nín đâuNgoài hai tiếng ra toà vừa nghe nóiChắc nó nghĩ như ra đồng, ra bãiSớm muộn chi rồi bố mẹ cũng về.Mẹ bế em âu yếm, vuốt veBố xách nước khi mẹ vừa nhóm bếpNó sung sướng vào ra tíu títRồi quây quần, nồi cơm mở vung ra!Nó biết đâu bố mẹ nó ra toàĐối mặt nhau, đối mặt cùng pháp lýChẳng phải chỗ năm xưa đi đăng kýChẳng phải lời dịu ngọt tháng ngày xa.Nó biết đâu Bố Mẹ nó ra toàLà cầm cưa xẻ ngang tình đoàn tụĐứa còn Mẹ thì thôi, không còn BốHai chị em rồi sẽ mất nhau…- Nín đi em! Em khản giọng khóc gàoChị mếu máo, đầm đìa nước mắtNhững bố mẹ bên bờ chia cắtPhút giây thôi, hãy nghe tiếng con mình!
Trích Hai chị em – Vương Trọng
Đoạn thơ trên gửi gắm thông điệp gì?
Đọc văn bản sau đây và trả lời câu hỏi:
Ngày xửa ngày xưa, có một cô bé nhỏ luôn mong muốn tìm kiếm được cho mình một cuộc sống vẹn toàn. Một hôm, cô cầu xin Thượng Đế ban cho cô mọi thứ cô ao ước.
Thế là Thượng Đế xuất hiện và bảo với cô bé rằng: "Con hãy đi theo con đường lộng gió phía trước, ở đó có hàng trăm triệu hòn đá nhỏ. Ta cho con kỳ hạn là 365 ngày để nhặt một hòn đá lớn nhất mà con có thể tìm thấy. Hòn đá càng to thì ta càng ban cho con nhiều hơn. Điều kiện đặt ra là khi con đi qua rồi thì không được quyền quay lại. Vì vậy, hãy suy nghĩ thật cẩn thận trước khi con chọn hòn đá cho mình".
(2) Cô bé cảm thấy thât sung sướng và bắt đầu bước vào hành trình của mình trên con đường lộng gió để tìm kiếm "hạnh phúc lớn nhất" cho cuộc đời cô. Tuy nhiên, mỗi khi bắt gặp một hòn đá to dọc lối đi, cô lại do dự và tự nhủ với lòng mình "chắc hòn đá kế tiếp sẽ to hơn nhiều". Nhiều ngày, nhiều tuần và nhiều tháng trôi qua rồi cô cũng đi gần hết con đường và chợt nhận ra rằng cô đang không còn đủ thời gian và cơ hội để chọn những hòn đá to. Vì vậy cô đành phải nhặt vội vàng một hòn đá nhỏ ven đường.
(3) P/s: Cuộc sống cũng y như vậy. Chúng ta luôn tìm kiếm một người bạn đời hoàn hảo, một công việc hoàn hảo, một căn nhà hoàn hảo, một chiếc xe hoàn hảo...và không bao giờ nhận ra được rằng ta đang bỏ phí biết bao thời gian và cơ hội.
(Nguồn: https://trithucvn.net)
Điều gì là “hạnh phúc lớn nhất” của cô bé nhỏ trong văn bản?
Đọc văn bản sau đây và trả lời câu hỏi:
ĐIỀU TÔI MUỐN BIẾT
Tôi không quan tâm bạn mưu sinh thế nào mà chỉ muốn biết bạn khao khát điều gì và có dám mơ ước đạt được điều mình đang khao khát không...Tôi không quan tâm bạn bao nhiêu tuổi mà chỉ muốn biết bạn có dám như một kẻ ngốc liều mình vì tình yêu, vì những ước mơ và vì một chuyến phiêu lưu để được tồn tại trong cuộc đời này không...Tôi không cần biết điều gì mới phù hợp với ước mơ của bạn mà chỉ muốn biết bạn đã dám đối mặt với nỗi đau bị cuộc đời dối trá hay lại khép chặt lòng mình vì e sợ lại một nỗi đau khác...Tôi muốn biết bạn có dám ngồi lại với nỗi đau của tôi hay của chính bạn; có dám khiêu vũ thật điên cuồng để sự say mê tràn ngập đến tận đầu ngón tay và ngón chân của mình mà không cần phải e dè giữ ý, phải thực tế hay phải luôn nhớ đến những giới hạn của con người...Tôi không quan tâm câu chuyện bạn kể có thật hay không mà chỉ muốn biết bạn có dám làm thất vọng người khác để thành thật với bản thân mình... Liệu bạn có thể chịu đựng bị kết tội phản bội mà vẫn không phản bội lại chính nhân cách của mình... Liệu bạn sẽ trung thực và vì thế sẽ đáng được tin cậy chứ...Tôi muốn biết liệu bạn có nhận ra vẻ đẹp dù cho hằng ngày nó chẳng hề xinh đẹp, và liệu bạn có thể quyết định cuộc đời mình mà không cần sự hiện diện của Chúa...Tôi muốn biết liệu bạn sẽ chịu đựng được thất bại của lẫn bạn và tôi, đứng bên bờ hồ mà hét vang đến tận trời cao là “có”...Tôi muốn biết liệu bạn có thể thức dậy dù sau đêm dài đau khổ, thất vọng, kiệt sức và rã rời mà làm những gì phải làm cho các con của bạn không...Tôi không quan tâm bạn là ai hay làm sao đến được đây. Tôi chỉ muốn biết liệu bạn có thể sát cánh cùng tôi trong lửa đỏ và sẽ không chùn bước thoái lui...Tôi không quan tâm bạn đã học ở đâu, những gì và của ai. Tôi chỉ muốn biết liệu bạn có thể một mình đối diện với bản thân chân thật như người bạn bạn có bên mình trong những giây phút đơn độc...
Trích http://songdep.xitrum.net/nghethuatsong/847.html
Văn bản trên gửi gắm thông điệp gì?
Đọc văn bản sau đây và trả lời câu hỏi:
Ngày xửa ngày xưa, có một cô bé nhỏ luôn mong muốn tìm kiếm được cho mình một cuộc sống vẹn toàn. Một hôm, cô cầu xin Thượng Đế ban cho cô mọi thứ cô ao ước.
Thế là Thượng Đế xuất hiện và bảo với cô bé rằng: "Con hãy đi theo con đường lộng gió phía trước, ở đó có hàng trăm triệu hòn đá nhỏ. Ta cho con kỳ hạn là 365 ngày để nhặt một hòn đá lớn nhất mà con có thể tìm thấy. Hòn đá càng to thì ta càng ban cho con nhiều hơn. Điều kiện đặt ra là khi con đi qua rồi thì không được quyền quay lại. Vì vậy, hãy suy nghĩ thật cẩn thận trước khi con chọn hòn đá cho mình".
(2) Cô bé cảm thấy thât sung sướng và bắt đầu bước vào hành trình của mình trên con đường lộng gió để tìm kiếm "hạnh phúc lớn nhất" cho cuộc đời cô. Tuy nhiên, mỗi khi bắt gặp một hòn đá to dọc lối đi, cô lại do dự và tự nhủ với lòng mình "chắc hòn đá kế tiếp sẽ to hơn nhiều". Nhiều ngày, nhiều tuần và nhiều tháng trôi qua rồi cô cũng đi gần hết con đường và chợt nhận ra rằng cô đang không còn đủ thời gian và cơ hội để chọn những hòn đá to. Vì vậy cô đành phải nhặt vội vàng một hòn đá nhỏ ven đường.
(3) P/s: Cuộc sống cũng y như vậy. Chúng ta luôn tìm kiếm một người bạn đời hoàn hảo, một công việc hoàn hảo, một căn nhà hoàn hảo, một chiếc xe hoàn hảo...và không bao giờ nhận ra được rằng ta đang bỏ phí biết bao thời gian và cơ hội.
(Nguồn: https://trithucvn.net)
Thông điệp được gửi gắm qua văn bản trên là gì?
Đọc đoạn trích sau đây và trả lời câu hỏi:
SÀI GÒN CHỮ VỘI TRÊN VAI
(…)
Vội một chút để làm được nhiều thứ hơn trong cuộc sống này; để mọi thứ cho gia đình, cho con được hơn mình ngày trước. Nhưng cũng lắm kiểu vội cho người ta phải nghĩ lại, nhiều lúc tiếc mãi không thôi.
Vội buông một câu làm ai buồn, có lấy lại được đâu. Tổn thương nhau mất rồi.
Vội đánh con một cái làm con đau. Giá như thay bằng những câu nói nhỏ nhẹ, ân cần có hơn không. Tự hỏi lòng.
Vội một món quà sinh nhật, quà 20/11 theo kiểu cho rồi, đôi khi chợt tự ngẫm quà vô vị, không thật tâm. Người nhận hiểu lầm.
Vội thắp một nén nhang ông bà tổ tiên, tâm chưa tịnh thì làm sao nói chuyện tâm linh. Chưa kịp soi mình đã liến thoắng cầu xin.
Thằng bạn cưới vội cho tròn chữ hiếu, đánh rơi mối tình thời sinh viên. Ngày cưới, nó nhận từ người yêu xưa món quà có hình ảnh một thời của hai đứa – Hoa Sao Nhái – tình ngây dại một thời chưa phai. Áy náy mãi, nắng trên tường những vệt dài xa ngái. Chữ vội năm nào còn đâu đó trên vai.
Bánh xe thời gian vẫn lăn dài.
Thôi thì:
… Vội vừa đủ để làm được nhiều điều cho người thân, bè bạn; dăm ba thứ cho đời, cho cả người chưa quen.
… Chậm một chút để những gì mình làm tròn trịa hơn.
Vũ Minh Đức
Tuần Báo Văn Nghệ TP.HCM số 412
Đoạn trích trên nói về nội dung gì?
Đọc đoạn thơ sau đây và trả lời câu hỏi:
NƯỚC MẮT BỐ
Có lần con theo bạn bè bỏ học
Bố gọi về nọc ra đánh một roi
(Chỉ một roi duy nhất trong đời),
Bắt con hứa phải quay về lớp học!
Đánh con xong, vào nhà bố khóc
Con dại khờ không hiểu được vì sao!
*
Rời quê hương trong mơ ước lao xao
Con từng bước, bước vào đời rất thật
Những hiền lành, thật thà, chân chất
Được những thật thà, chân chất nâng niu!
Nhưng cuộc đời vốn chẳng thuận chiều:
Những người tốt, phần nhiều, khổ nhất!
Những thật thà, hiền lành, chân chất,
Thường bị đau đòn gấp mấy roi xưa!
Bởi thật thà tin giọt mát là mưa,
Bời chân chất tin trong mơ gặp Bụt,
Tin hiền lành được người cứu giúp,
Tin chân thành sống tốt được yêu thương...!
Có ngờ đâu cuộc sống quá vô thường,
Trong yêu thương đã có nhiều dại dột!
Trong vô tư ngọt ngào lòng tốt,
Đã có lửa ngầm thiêu đốt cả tin yêu...
Con đã nghe khắc khoải tiếng chim chiều,
Đang sải cánh bay về miền Hạnh Phúc!
Thương chim nhỏ ngược chiều gió bấc,
Cố lên chim, Hạnh Phúc cuối chân trời!...
Con đã hiểu hơn nước mắt, nụ cười
Đâu phải chỉ buồn vui mới có!
Khi nụ cười vẫn còn nhiều méo mó,
Thì nước mắt không tròn khi nó tuôn rơi!
*
Đã dạn dày qua những đòn roi,
Nhớ ơn roi xưa, con thầm tụng niệm:
Bố ơi trong cõi Ta Bà
Giọt nước mắt Bố thật là giọt trong!
Đại tá Nguyễn Văn Thu
Từ “giọt trong” ở cuối bài thơ có ý nghĩa gì?
Đọc văn bản sau:
Cái nhiệt kế và máy điều hoà nhiệt độ
(1) Bạn có biết sự khác biệt giữa cái nhiệt kế và máy điều hoà nhiệt độ không?
(2) Cái nhiệt kế đơn thuần chỉ cho chúng ta biết nhiệt độ của từng vùng riêng biệt. (3) Ví dụ như cái nhiệt kế của bạn đang chỉ 35 độ C và bạn đem nó vào trong phòng máy lạnh có nhiệt độ là 28 độ C thì nó sẽ thay đổi chỉ số của mình để phù hợp với nhiệt độ của phòng là 28 độ C. (4) Cái nhiệt kế luôn điều chỉnh đề hoà hợp với nhiệt độ của môi trường xung quanh.
(5) Cái máy điều hoà thì ngược lại, nó điều chỉnh nhiệt độ trong phòng. (6) Nếu trong phòng đang có nhiệt độ là 28 độ C và máy điều hoà cài đặt ở 20 độ C thì chẳng bao lâu nhiệt độ trong phòng là 20 độ C, phù hợp với chỉ số của máy điều hoà.
(Bài học làm người - Nxb Trẻ, 2006)
Theo văn bản, máy điều hòa và nhiệt kế khác nhau ở điều gì?
Đọc văn bản sau đây và trả lời câu hỏi:
Ngày xửa ngày xưa, có một cô bé nhỏ luôn mong muốn tìm kiếm được cho mình một cuộc sống vẹn toàn. Một hôm, cô cầu xin Thượng Đế ban cho cô mọi thứ cô ao ước.
Thế là Thượng Đế xuất hiện và bảo với cô bé rằng: "Con hãy đi theo con đường lộng gió phía trước, ở đó có hàng trăm triệu hòn đá nhỏ. Ta cho con kỳ hạn là 365 ngày để nhặt một hòn đá lớn nhất mà con có thể tìm thấy. Hòn đá càng to thì ta càng ban cho con nhiều hơn. Điều kiện đặt ra là khi con đi qua rồi thì không được quyền quay lại. Vì vậy, hãy suy nghĩ thật cẩn thận trước khi con chọn hòn đá cho mình".
(2) Cô bé cảm thấy thât sung sướng và bắt đầu bước vào hành trình của mình trên con đường lộng gió để tìm kiếm "hạnh phúc lớn nhất" cho cuộc đời cô. Tuy nhiên, mỗi khi bắt gặp một hòn đá to dọc lối đi, cô lại do dự và tự nhủ với lòng mình "chắc hòn đá kế tiếp sẽ to hơn nhiều". Nhiều ngày, nhiều tuần và nhiều tháng trôi qua rồi cô cũng đi gần hết con đường và chợt nhận ra rằng cô đang không còn đủ thời gian và cơ hội để chọn những hòn đá to. Vì vậy cô đành phải nhặt vội vàng một hòn đá nhỏ ven đường.
(3) P/s: Cuộc sống cũng y như vậy. Chúng ta luôn tìm kiếm một người bạn đời hoàn hảo, một công việc hoàn hảo, một căn nhà hoàn hảo, một chiếc xe hoàn hảo...và không bao giờ nhận ra được rằng ta đang bỏ phí biết bao thời gian và cơ hội.
(Nguồn: https://trithucvn.net)
Tại sao cuối cùng cô bé phải nhặt vội vàng một hòn đá nhỏ ven đường?
Đọc đoạn trích sau đây và trả lời câu hỏi:
SÀI GÒN CHỮ VỘI TRÊN VAI
(…)
Vội một chút để làm được nhiều thứ hơn trong cuộc sống này; để mọi thứ cho gia đình, cho con được hơn mình ngày trước. Nhưng cũng lắm kiểu vội cho người ta phải nghĩ lại, nhiều lúc tiếc mãi không thôi.
Vội buông một câu làm ai buồn, có lấy lại được đâu. Tổn thương nhau mất rồi.
Vội đánh con một cái làm con đau. Giá như thay bằng những câu nói nhỏ nhẹ, ân cần có hơn không. Tự hỏi lòng.
Vội một món quà sinh nhật, quà 20/11 theo kiểu cho rồi, đôi khi chợt tự ngẫm quà vô vị, không thật tâm. Người nhận hiểu lầm.
Vội thắp một nén nhang ông bà tổ tiên, tâm chưa tịnh thì làm sao nói chuyện tâm linh. Chưa kịp soi mình đã liến thoắng cầu xin.
Thằng bạn cưới vội cho tròn chữ hiếu, đánh rơi mối tình thời sinh viên. Ngày cưới, nó nhận từ người yêu xưa món quà có hình ảnh một thời của hai đứa – Hoa Sao Nhái – tình ngây dại một thời chưa phai. Áy náy mãi, nắng trên tường những vệt dài xa ngái. Chữ vội năm nào còn đâu đó trên vai.
Bánh xe thời gian vẫn lăn dài.
Thôi thì:
… Vội vừa đủ để làm được nhiều điều cho người thân, bè bạn; dăm ba thứ cho đời, cho cả người chưa quen.
… Chậm một chút để những gì mình làm tròn trịa hơn.
Vũ Minh Đức
Tuần Báo Văn Nghệ TP.HCM số 412
Từ “tròn trịa” ở cuối đoạn trích có ý nghĩa gì?
Đọc đoạn thơ sau đây và trả lời câu hỏi:
Hỡi tất cả chúng bay, một bầy ma quỷNhân danh ai?Bay mang những B 52Những na-pan, hơi độcTừ toà Bạch ỐcTừ đảo Guy-amĐến Việt NamĐể ám sát hoà bình và tự do dân tộcĐể đốt những nhà thương, trường họcGiết những con người chỉ biết yêu thươngGiết những trẻ em chỉ biết đến trườngGiết những đồng xanh bốn mùa hoa láVà giết cả những dòng sông của thơ ca nhạc hoạ!
Nhân danh ai?Bay chôn tuổi thanh xuân của chúng ta trong những quan tàiÔi những người con trai khoẻ đẹpCó thể biến thiên nhiên thành điện, thépCho con người hạnh phúc hôm nay!
Nhân danh ai?Bay đưa ta đến những rừng dàyNhững hố chông, những đồng lầy kháng chiếnNhững làng phố đã trở nên pháo đai ẩn hiệnNhững ngày đêm đất chuyển trời rung…Ôi Việt Nam, xứ sở lạ lùngĐến em thơ cũng hoá thành những anh hùngĐến ong dại cũng luyện thành chiến sĩVà hoa trái cũng biến thành vũ khí!
Trích Ê-mi-li, con – Tố Hữu
Bài thơ trên thể hiện cảm xúc gì của tác giả?
Đọc đoạn thơ sau đây và trả lời câu hỏi:
NƯỚC MẮT BỐ
Có lần con theo bạn bè bỏ học
Bố gọi về nọc ra đánh một roi
(Chỉ một roi duy nhất trong đời),
Bắt con hứa phải quay về lớp học!
Đánh con xong, vào nhà bố khóc
Con dại khờ không hiểu được vì sao!
*
Rời quê hương trong mơ ước lao xao
Con từng bước, bước vào đời rất thật
Những hiền lành, thật thà, chân chất
Được những thật thà, chân chất nâng niu!
Nhưng cuộc đời vốn chẳng thuận chiều:
Những người tốt, phần nhiều, khổ nhất!
Những thật thà, hiền lành, chân chất,
Thường bị đau đòn gấp mấy roi xưa!
Bởi thật thà tin giọt mát là mưa,
Bời chân chất tin trong mơ gặp Bụt,
Tin hiền lành được người cứu giúp,
Tin chân thành sống tốt được yêu thương...!
Có ngờ đâu cuộc sống quá vô thường,
Trong yêu thương đã có nhiều dại dột!
Trong vô tư ngọt ngào lòng tốt,
Đã có lửa ngầm thiêu đốt cả tin yêu...
Con đã nghe khắc khoải tiếng chim chiều,
Đang sải cánh bay về miền Hạnh Phúc!
Thương chim nhỏ ngược chiều gió bấc,
Cố lên chim, Hạnh Phúc cuối chân trời!...
Con đã hiểu hơn nước mắt, nụ cười
Đâu phải chỉ buồn vui mới có!
Khi nụ cười vẫn còn nhiều méo mó,
Thì nước mắt không tròn khi nó tuôn rơi!
*
Đã dạn dày qua những đòn roi,
Nhớ ơn roi xưa, con thầm tụng niệm:
Bố ơi trong cõi Ta Bà
Giọt nước mắt Bố thật là giọt trong!
Đại tá Nguyễn Văn Thu
Bài thơ trên nói về nội dung gì?
Đọc đoạn thơ sau đây và trả lời câu hỏi:
Biết lấy gì dỗ cho em nín đâuNgoài hai tiếng ra toà vừa nghe nóiChắc nó nghĩ như ra đồng, ra bãiSớm muộn chi rồi bố mẹ cũng về.Mẹ bế em âu yếm, vuốt veBố xách nước khi mẹ vừa nhóm bếpNó sung sướng vào ra tíu títRồi quây quần, nồi cơm mở vung ra!Nó biết đâu bố mẹ nó ra toàĐối mặt nhau, đối mặt cùng pháp lýChẳng phải chỗ năm xưa đi đăng kýChẳng phải lời dịu ngọt tháng ngày xa.Nó biết đâu Bố Mẹ nó ra toàLà cầm cưa xẻ ngang tình đoàn tụĐứa còn Mẹ thì thôi, không còn BốHai chị em rồi sẽ mất nhau…- Nín đi em! Em khản giọng khóc gàoChị mếu máo, đầm đìa nước mắtNhững bố mẹ bên bờ chia cắtPhút giây thôi, hãy nghe tiếng con mình!
Trích Hai chị em – Vương Trọng
Bài thơ viết về tình huống gì?
Đọc văn bản sau đây và trả lời câu hỏi:
VÌ SAO MÀ SỐNG?
Có ba người mặt mày buồn bã đến hỏi ý kiến của một nhà hiền triết, làm thế nào để bản thân sống được vui vẻ.
- Trước tiên, các ông hãy nói xem các ông sống vì cái gì? - Nhà hiền triết hỏi.
Người đầu tiên nói:
- Vì tôi không muốn chết, vì vậy mà tôi sống.
Người thứ hai nói:
- Vì tôi muốn nhìn xem ngày mai có tốt hơn ngày hôm nay hay không, vì vậy mà tôi sống.
Người thứ ba nói:
- Vì tôi có một gia đình phải nuôi dưỡng. Tôi không thể chết, vì vậy mà tôi sống.
Nhà hiền triết lắc đầu nói:
- Thế thì đương nhiên các ông không được vui vẻ rồi.
Theo http://songdep.xitrum.net/nghethuatsong/725.html
Câu nói của nhà hiền triết khẳng định điều gì?
Đọc văn bản sau đây và trả lời câu hỏi:
VÌ SAO MÀ SỐNG?
Có ba người mặt mày buồn bã đến hỏi ý kiến của một nhà hiền triết, làm thế nào để bản thân sống được vui vẻ.
- Trước tiên, các ông hãy nói xem các ông sống vì cái gì? - Nhà hiền triết hỏi.
Người đầu tiên nói:
- Vì tôi không muốn chết, vì vậy mà tôi sống.
Người thứ hai nói:
- Vì tôi muốn nhìn xem ngày mai có tốt hơn ngày hôm nay hay không, vì vậy mà tôi sống.
Người thứ ba nói:
- Vì tôi có một gia đình phải nuôi dưỡng. Tôi không thể chết, vì vậy mà tôi sống.
Nhà hiền triết lắc đầu nói:
- Thế thì đương nhiên các ông không được vui vẻ rồi.
Theo http://songdep.xitrum.net/nghethuatsong/725.html
Từ “hiền triết” trong bài có nghĩa là?