Trình bày nguyên nhân thắng lợi, ý nghĩa lịch sử của cuộc kháng chiến chống thực dân Pháp (1945-1954)
1. Thắng lợi của cuộc kháng chiến chống thực dân Pháp là nhờ có sự lãnh đạo sáng suốt của Đảng, đứng đầu là Chủ tịch Hồ Chí Minh, với đường lối kháng chiến đúng đắn, sáng tạo; toàn dân, toàn quân ta đoàn kết một lòng, dũng cảm trong chiến đấu, cần cù trong lao động sản xuất.
Cuộc kháng chiến của nhân dân ta chống thực dân Pháp xâm lược giành được thắng lợi cũng là nhờ có hệ thống chính quyền dân chủ nhân dân trong cả nước, mặt trận dân tộc thống nhất được cũng cố và mở rộng, lực lượng vũ trang ba thứ quân sớm được xây dựng và không ngừng lớn mạnh, hậu phương rộng lớn, vững chắc về mọi mặt.
Cuộc kháng chiến của nhân dân ta cùng với cuộc kháng chiến của nhân dân hai nước Lào và Campuchia được tiến hành trong liên minh chiến đấu của nhân dân ba nước chống kẻ thù chung, có sự đồng tình, ủng hộ và giúp đỡ của Trung Quốc, Liên Xô và câc nước dân chủ nhân dân, của nhân dân Pháp và loài người tiến bộ.
2. Ý nghĩa lịch sử:
Thắng lợi của cuộc kháng chiến đã chấm dứt cuộc chiến tranh xâm lược, đồng thời chấm dứt ách thống trị thực dân Pháp trong gần một thế kỉ trên đất nước ta; miền Bắc nước ta được giải phóng, chuyển sang giai đoạn cách mạng xã hội chủ nghĩa, tạo cơ sở để nhân dân ta giải phóng hoàn toàn miền Nam, thống nhất Tổ quốc.
Thắng lợi của cuộc kháng chiến đã giáng đòn nặng nề vào tham vọng xâm lược, âm mưu nô dịch của chủ nghĩa đế quốc sau Chiến tranh thế giới thứ hai, góp phần làm tan rã hệ thống thuộc địa của chúng, cổ vũ mạnh mẽ phong trào giải phóng dân tộc các nước châu Á, châu Phi và Mĩ-Latinh.
Tuy vậy, miền Nam nước ta chưa được giải phóng, nhân dân ta còn phải tiếp tục cuộc đấu tranh gian khổ chống đế quốc Mĩ nhằm hoàn thành cuộc cách mạng dân tộc dân chủ nhân dân, thống nhất đất nước.
Gói VIP thi online tại VietJack (chỉ 400k/1 năm học), luyện tập gần 1 triệu câu hỏi có đáp án chi tiết
Cuối cùng, quân ta toàn thắng ở Điện Biên Phủ, bắt sống toàn bộ Ban tham mưu của địch và tướng
Theo hiệp định Giơ- Ne-Vơ năm 1954 về Đông Dương, ở Việt Nam, quân đội nhân dân Việt Nam và quân đội Viễn trinh Pháp tập kết ở hai miền Nam Bắc, lấy giới tuyến quân sự tạm thời theo
Mục đích của Pháp và Mĩ trong việc thực hiện kế hoạch Na Va trong Đông- Xuân 1953-1954 là
Trình bày nội dung cơ bản và ý nghĩa lịch sử của hiệp định Giơ-ne-vơ 1954 về chấm dứt chiến tranh ở Đông Dương ?
Theo hiệp định Giơ-ne-Vơ năm 1954 về Đông Dương, Việt Nam tiến tới thống nhất bằng cuộc Tổng Tuyển Cử tự do trong cả nước tổ chức vào
Mục tiêu của Bộ Chính Trị Trung Ương Đảng trong việc quyết định mở chiến dịch Điện Biên Phủ là
Hãy điền mốc thời gian cho phù hợp với các sự kiện lịch sử về cuộc tiến công chiến lược Đông-Xuân 1953-1954 và chiến dịch lịch sử Điện Biên Phủ trong bảng dưới đây
Thời gian | Sự kiện lịch sử |
Quân ta tiến công địch ở Lai Châu, Na va vội tăng quân cho Điện Biên Phủ; đồng thời, liên quân Lào- Việt tiến công địch ở Trung Lào, Na-va phải tăng cường lực lượng cho Xê-nô. | |
Liên quân Việt- Lào tấn công địch ở Thượng Lào, Na va vội tăng cường lực lượng cho Luông Pha- bang. | |
Quân ta tấn công địch ở Bắc Tây Nguyên, Na va vội tăng cường lực lượng cho Plây-cu | |
Quân ta tiến công tiêu diệt cứ điểm Him Lam và toàn bộ phân khu Bắc. | |
Quân ta đồng loạt tiến công các cứ điểm phía Đông phân khu trung tâm | |
Quân ta đồng loạt tiến công phân khu trung tâm và phân khu Nam |
Điền những nội dung chính của kế hoạch Na Va vào bảng sau
Kế hoạch Na-va | Nội dung chính |
Bước thứ nhất | |
Bước thứ hai |
Hãy điền chữ Đ (đúng) hoặc chữ S (sai) vào ô [ ] trước câu trả lời sau
1, [ ] Để thực hiện kế hoạch Na-va, thực dân Pháp ngày càng lệ thuộc nặng nề vào thực dân Mĩ
2, [ ] Trong cuộc tiến công chiến lược Đông- Xuân 1953-1954, quân ta đã làm phá sản bước đầu kế hoạch Na-va của Pháp- Mĩ
3, [ ] Cả ta và Pháp đều quyết định chọn Điện Biên Phủ làm điểm quyết chiến chiến lược
4, [ ] Ngày 7-5-1954, Hội nghị Rơ-ne-vơ bắt đầu thảo luận về vấn đề lập lại hoà bình ở Đông Dương.
5, [ ] Cuộc kháng chiến toàn quốc chống thực dân Pháp xâm lược kết thúc bằng việc kí hiệp định Rơ-ne-vơ về Đông Dương (21-7-1954)